Nhiều khi tôi hối hận. Hối hận vì sinh con vào năm ấy,
năm Qúy Mùi – cái năm biết bao gia đình cùng sinh con vì nghĩ rằng con sẽ được
sung sướng. Bây giờ, mỗi lần thi chuyển cấp là một lần gia đình tôi lại lo lắng,
con tôi lại chật vật với việc ôn thi vì nó có thêm hàng ngàn đối thủ mà chỉ
tiêu của trường lại chỉ có hạn mà thôi.
Cách đây năm 5,
con gái tôi háo hức mong đến ngày được cắp sách tới trường như bao anh chị
khác. Mỗi lần nghe nó nói: “Mẹ ơi, con chuẩn bị được đeo balo đi học như chị An
nhà bác Dũng rồi mẹ nhỉ. Lên lớp 1 con sẽ không mang bé ngoan về tặng mẹ vào mỗi
dịp cuối tuần đâu, con lớn rồi mà. Con sẽ mang điểm 10 về tặng mẹ nhé!”. Nghe
con nói mà tôi mừng rơi nước mắt nhưng sau mỗi nụ cười ấy là một nỗi lo đè nặng
lên vai! Con sẽ học ở trường nào đây? Việc tuyển đầu vào lớp 1 ở các trường vốn
đã khó khăn, việc tuyển sinh năm ấy lại càng khó khăn hơn bởi tuổi con tôi là
tuổi con “dê vàng”. Cái tuổi “quý” nên nhiều cặp vợ chồng sinh con vào năm ấy.
Xem thêm: Món quà ý nghĩa cho bé yêu ngày 1-6
Với bao nỗ lực,
cố gắng, bon chen,... vợ chồng tôi cuối cùng cũng gửi được con vào theo học một
trường như ý. Thấm thoát đã 5 năm, bây giờ gia đình tôi lại trăn trở 1 nỗi lo y
như thế! Con mình sẽ theo học trường nào đây khi lượng học sinh vào lớp 6 năm
nay tăng 22.000 em và chỉ tiêu vào các trường vẫn như những năm trước?
Ai làm cha mẹ
cũng đều muốn con mình được giáo dục trong một môi trường tốt nhất nhưng mọi việc
đều có cái giá của nó. Lường trước được những khó khăn trước mắt, trong suốt 5
năm qua, lúc nào vợ chồng tôi cũng đôn đốc nếu không muốn nói là “ép” con học.
Chúng tôi thuê gia sư về dạy cho con. Những ngày chủ nhật thay vì dẫn con đi
chơi công viên hay đến thăm ông bà nội ngoại, chúng tôi cũng ép con mở vở ra học
và ôn bài. Nhiều lúc nghĩ thương con. Thương con không có tuổi thơ, thương đôi
mắt con càng ngày càng yếu (vì học quá nhiều, con tôi đã cận hơn 5 độ),...
nhưng thời buổi hiện nay ai cũng thế, nhất là với lứa tuổi của con tôi. Người
người học, ngày ngày học. Tôi không làm vậy thì làm sao con tôi theo kịp bạn
bè?
Nhiều khi tôi hối
hận. Hối hận vì sinh con vào năm ấy, năm Qúy Mùi – cái năm biết bao gia đình
cùng sinh con vì nghĩ rằng con sẽ được sung sướng. Bây giờ, mỗi lần thi chuyển
cấp là một lần gia đình tôi lại lo lắng, con tôi lại chật vật với việc ôn thi
vì nó có thêm hàng ngàn đối thủ mà chỉ tiêu của các trường lại chỉ có hạn mà
thôi.
Năm nay tôi định
hướng cho con thi vào trường THPT Chuyên Hà Nội – Amsterdam để có môi trường giáo
dục tốt nhất. Để thực hiện được mong ước đó, tôi biết cả gia đình tôi phải nỗ lực
nhiều hơn nữa. Tôi sẽ đưa con tôi đi đến các lò luyện thi. Tôi biết, đề thi,
hình thức thi của trường đều do Sở GD-ĐT quyết định và Sở luôn khẳng định đề
thi chủ yếu nằm trong kiến thức chương trình lớp 5. Nhưng trên thực tế, theo
nhiều giáo viên có kinh nghiệm, dù là học sinh giỏi theo cách đánh giá của
chương trình mà không luyện thi theo kiểu “gà nòi” cũng sẽ không thể làm được
bài thi tuyển sinh của trường này.
Bên cạnh đó, để
con tôi có nhiều cơ hội và chắc chắn được theo học ở một môi trường tốt nhất,
tôi sẽ đưa con đi thi ở nhiều trường khác. Điều đó đồng nghĩa với việc, con tôi
sẽ phải học thêm kín lịch cả tuần và căng hơn cả thi Đại học.
Nghĩ đến những kế
hoạch mà chúng tôi vạch ra trong thời gian tới, đôi khi tôi thấy mệt mỏi và
thương con. Biết thế tôi chẳng sinh con vào năm Qúy Mùi để con tôi phải vất vả
nhiều như thế này!